
Ảnh: Minh họa.
Không phải tôi lãnh cảm với tình yêu cũng không phải bố mẹ, h👍ọ hàng không sốt ruột giục giã nhưng tôi biết duyên chưa đến thì lấy đâu ra 'chú rể' mà chồng, con.
Chắc ông trời không để tôi mang tiếng ế, tiếng lỡ thì thêm nữa nên cuối cùng tôi cũng gặp được tình yêu của mình. Đó là vào dịp đám cưới của em trai tôi và cô bạn gái thủy chung từ những ngày hai đứa còn học đại học.
Chằng trai tôi phải lòng chính là anh họ xa của em dâu tôi. Mãi đến khi thân thiết rồi tôi mới biết tuổi thật của anh còn kém tôi đến 4 năm. Thế nhưng đã “say” rồi nên tôi giấu mọi người trong nhà để yêu.Được cái tình nhỏ tôi luôn biết cách chiều chuộng tôi, giữ trái tim chưa một lần yêu của tôi với những lời nói ngọt ngào, với những cử chỉ âu yếm chỉ dành riêng cho tôi mỗi lần bên nhau khiến tôi không thể xa anh được.Không có gì ngăn cách, không có gì phải nghi ngờ trước tình cảm chân thành của anh, tôi tự nguyện dâng hiến cho anh đời con gái của mình khi anh thủ thỉ với tôi về kế hoạch đám cưới trong thời gian sớm nhất có thể.
Tin lời tình trẻ, không những tôi mở cửa phòng riêng để đón anh bất cứ khi nào thuận tiện mà tôi còn mở luôn két tiền của gia đình cung phụng cho người tình không hề tiếc. Tôi chỉ tỉnh ngộ sau khi anh báo anh về quê chuẩn bị cho đám cưới với số tiền lớn mà tôi trao tận tay anh, nhưng 2 tháng nay chẳng thấy bóng dáng anh đâu, số điện thoại của anh tổng đài luôn báo không liên lạc được.Vợ chồng cậu em trai sau cưới thì lập nghiệp luôn trên thành phố, ít có dịp về quê nên sau khi biết chuyện tình yêu mà tôi cố tình giữ bí mật bấy lâu nay, cô em dâu hốt hoảng thông báo rằng anh họ xa của em có vợ con từ mấy năm trước và hiện vợ chồng anh ấy vẫn bên nhau.Tôi trót dại trao đời con gái cho kẻ lừa thì tôi phải chịu, nhưng còn số tiền thêm hụt của gia đình tôi không biết lấy gì bù vào, chắc bố tôi sẽ khó lòng tha thứ cho tôi nếu bố kiểm tra két chứ không nghe tôi báo cáo suông.(Nguồn: Tiền Phong)
Bình luận