

Cát-sê 1 kg vàng mỗi phim
Thẩm Thuý Hằng tên thật là Nguyễn Kim Phụng, sinh năm 1940 tại Hải Phòng, lớn lên ở An Giang. Năm 16 tuổi, bà giấu gia đình tham gia cuộc thi tuyển diễn viên của hãng phim Mỹ Vân và vượt qua hơn 2.000 thí sinh để giành giải Nhất. Ông bà chủ hãng phim đặt cho bà nghệ danh Thẩm Thúy Hằng.Ngay trong tác phẩm điện ảnh đầu tay mang tên "Người đẹp Bình Dương" ra mắt công chúng năm 1958, Thẩm Thúy Hằng đã vụt sáng thành ngôi sao. Từ đó cho đến thập niên 1970, bà giữ vị trí minh tinh hàng đầu trong làng giải trí phía Nam, được hâm mộ cuồng nhiệt bởi có cả tài lẫn sắc. Bà đóng ít nhất 60 phim và hầu như phim nào cũng thành công. Nữ minh tinh cũng sở hữu mức cát-sê cao nhất khi ấy, tương đương 1 kg vàng cho mỗi phim. Đến nay, hiếm có nữ diễn viên nào đạt tới mức cát-sê này.Năm 1969, Thẩm Thúy Hằng đứng ra thành lập hãng phim riêng mang chính tên của bà (tiền thân của Vilifilms sau này). Bà còn từng sánh ngang với nhiều diễn viên nước ngoài thời điểm đó. Không chỉ lừng danh trên màn bạc, con người đa tài Thẩm Thúy Hằng còn tham gia lĩnh vực sân khấu, đóng kịch và cải lương. Năm 1982, bà được phong tặng “Nữ diễn viên khả ái nhất” tại Đại hội Điện ảnh Moscow và Tashkent (Liên Xô), vượt qua nhiều nữ diễn viên xinh đẹp đến từ Đông Âu, Nhật Bản, Trung Quốc, Mông Cổ.Một thời gian dài, Thẩm Thúy Hằng là gương mặt được ưa chuộng hàng đầu trên các tờ báo xuân. Đầu thập niên 1970 đánh dấu giai đoạn đỉnh cao của minh tinh. Năm 1972 - 1974, bà liên tục được trao giải trong một số liên quan phim châu Á.
Cuộc sống cô độc, gương mặt biến dạng khi về già
Trong công việc, Thẩm Thúy Hằng được các hãng phim săn đón, còn ngoài đời, bà khiến trái tim của bao nhiêu đàn ông điên đảo, đắm say. Mặc dù vậy, chuyện hôn nhân của bà không suôn sẻ.Năm 19 tuổi, minh tinh phải lấy chồng theo sự dàn xếp của gia đình dù không có tình yêu. Cuộc hôn nhân này nhanh chóng tan vỡ sau 5 năm.
"Người đẹp Bình Dương" từng chia sẻ: “Tôi không còn nghĩ đến quá khứ nữa. Tôi đã mang tất cả hình ảnh của ngày xưa ra đốt hết. Bây giờ, tôi không còn tấm ảnh nào. Trong nhà, tôi cũng không để gương. Cuộc đời là cõi tạm mà. Thân thể rồi cũng tan biến, vật chất khi mình chết cũng không mang theo được“.


Tùng Thanh
Bình luận