Tôi đang tiến hành thủ tục ly hôn. Vì chồng không đồng ý nên tiến trình này chắc sẽ không nhanh gọn được, nhưng tôi sẽ không đổi ý mà quyết kiên trì đến cùng, bỏ chồng bằng được. 5 năm hôn nhân 🔯đủ để tôi nhận ra mình sẽ không thể có hạnh phúc nếu cứ cố đấm ăn xôi làm vợ anh.
Hồi còn yêu nhau, anh cũng chiều chuộng tôi lắm, mong muốn nào cũng đáp ứng. Tóm lại, anh hiểu rõ tôi muốn gì, cần gì và biết cách làm tôi vui. Chỉ là khi đã là vợ chồng, những cưng chiều đó biến mất. Với những mong muốn của tôi, anh cũng trở nên “điếc” và “ngốc” một cách kỳ lạ, gì cũng không biết, không hiểu, nhưng đòi hỏi đối với tôi thì ngày một tăng đến vô độ.Cưới về rồi, tôi mới biết anh không chỉ bạc bẽo vô tình, câu được cá rồi thì không cần thả mồi nữa, mà còn là “con trai cưng của mẹ”. Trong mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu, với anh, mẹ nói gì cũng đúng. Anh bắt tôi nhường nhịn mọi điều vô lý và cho phép bà can thiệp vào mọi chuyện riêng tư trong gia đình nhỏ của tôi, thậm chí kể cả chuyện tôi mua váy áo hay túi xách gì.
Dù phải đi làm, tôi là người bao thầu hết mọi việc trong nhà theo quy chuẩn của bà và cách thức bà muốn, kiểu như nửa đêm cũng phải dậy lau chỗ cầu thang hơi bẩn mà nếu để hôm sau cũng chẳng chết ai. Bữa cơm, bà luôn kiếm cớ để tôi đứng dậy làm đủ thứ và khi quay lại thì mâm cơm chẳng còn gì, nhưng nếu tôi đi rán thêm quả trứng thì bà bảo tôi chảnh chọe, cố tình dằn mặt chồng và mẹ chồng.

Hóa ra đó chỉ là cách anh xoa dịu thôi. Đến mùa đông khi tôi thấy mấy chiếc điều hòa giá rất rẻ trong đợt sale cuối năm, gửi link cho chồng bảo mua thì anh kiên quyết lờ đi, tôi nhắc mãi thì anh bảo: "Dở à, mùa đông lại đòi mua điều hòa". Mặc dù đã đoán trước câu trả lời nhưng💖 tôi không kh🅘ỏi uất ức. Chuyện này như giọt nước tràn ly, tôi không cãi nhau thêm mà đưa đơn ly dị.
Chồng tôi tất nhiên không đồng ý, anh ấy không muốn mất người vợ vừa đi làm kiếm tiền vừa làm osin miễn phí cho cả gia đình, nên vừa dỗ dành vừa ngầm đổ lỗi cho tôi theo kiểu bảo tôi cố chấp. Mẹ chồng thì khỏi nói, làm ầm lên từ nhà nội đến nhà ngoại và hàng xóm rằng tôi chỉ vì chiếc điều hòa mà đòi bỏ chồng. Đã mệt mỏi vì thất vọng với chồng, tôi còn phải tiếp nhận bao nhiêu cuộc điện thoại, nhắn tin khuyên bảo, thực sự cảm thấy muốn phát điên.Ý tôi đã quyết, dù ai đó nói tôi chấp nhặt cũng được. Cuộc hôn nhân này thực sự không còn lý do tồn tại khi chẳng có sự chia sẻ và thấu hiểu. Đến chồng tôi cũng cố tình không hiểu vì điều gì mà vợ đòi ly hôn, cứ đổ lỗi "chỉ vì chiếc điều hòa", thế thì tôi không cần níu kéo nữa.Nếu bạn có những khúc mắc trong cuộc sống, xin đừng ngần ngại gửi cho chúng tôi để nhận được sự sẻ chia chân thành và lời khuyên nghiêm túc của độc giả. Ý kiến xin gửi đến [email protected].
Bình luận